Chủ nhật, ngày 05/05/2024
Email: nguoilambaothanhhoa@gmail.com
Trang chủ Tin tức - Sự kiệnĐời sống xã hộiGóc nhìn báo chíNhà báo đi và viếtNghề báoVăn hóa - Thể thao
Văn hóa - Thể thao
Xúc cảm trong mùa vu lan (17/08/2016-13:18)
    (NLBTH) - Ngày rằm tháng bảy, tiếng chuông chùa lại ngân lên trong không gian trầm lắng, uy nghiêm, khiến càng cảm nhận đầy đủ sự linh thiêng của tiết vu lan.
Sự thành kính của con trẻ trong ngày vu lan. (Ảnh chí có tính minh họa)

Như thường lệ, mỗi rằm tháng bảy, chúng con lại chuẩn bị các thứ cúng dâng tam bảo, mẹ cha bằng lòng thành kính nhất.

Vu lan báo hiếu mỗi tháng bảy, và như thường lệ, chúng con lại tần ngần, trông ra bụi hoa trước cổng mà nhớ cha, thương mẹ. Con chẳng dám đếm là đã bao mùa vu lan vắng đi đấng sinh thành. Mỗi rằm tháng bảy, tiết vu lan người hạnh phúc nhất khi lên chùa là được cài lên ngực mình bông hồng đỏ thắm đồng nghĩa với việc mình đang còn mẹ. Chúng con thì phải cài bông hồng trắng lên ngực áo, đồng nghĩa không còn sự may mắn như nhiều người trong sân chùa kia. Và bởi vậy, chúng con càng thấm thía ý nghĩa, giá trị của bông hồng như thế nào trên ngực áo. Đó cũng là hiện thân, tiếng lòng cho những người còn mẹ có trách nhiệm phải phụng dưỡng, đáp đến

Mẹ! Tiếng lòng của những đứa con thiết tha nhất trong ngôn ngữ người Việt và nó càng trở nên thân thương, da diết hơn mỗi ngày rằm tháng bảy.

Từ đáy lòng, từ sâu thẳm con tim, ta có thể bất chợt cất lên tiếng ấy. Thưa mẹ, có lẽ mãi mãi chúng con không thể quên được lời ru “à ơi” của mẹ quanh khung nôi, cánh võng. Cha, mẹ đã cho chúng con cuộc sống và cả một tiền đồ, đổi lại là một mái tóc bạc trên đầu cha và dáng lừng còng trên thân hình mẹ. Cuộc sống cứ thế trôi đi trong sự vô thức của chúng con, và chỉ đến lúc chúng con khôn lớn, có cuộc sống ấm no mới nghĩ đến báo đền nhiều hơn, thì đã muộn, chỉ còn lại bông hồng trắng trên ngực áo mỗi rằm tháng bày.

Nước mắt chảy xuôi, và tất cả công sinh thành, dưỡng dục, sự trân quý, biết ơn đến đấng sinh thành, giờ chúng con lại dành cho lũ trẻ, để chúng có cuộc sống tốt hơn, thắp lên những hy vọng đường dài.

Một mùa vu lan nữa lại về, giá có thể quay ngược thời gian, con chỉ mong một điều cha mẹ trở về với chúng con, để lần nữa từ đáy lòng con lại được an nhiên cất lên hai tiếng: Mẹ ơi.

Hoàng Bình

 

Các tin khác:
  • Một lần đến miền Tây xứ Thanh (16/08/2016-10:52)
  • Bông hồng, đồ mã, và sự liên hệ trong mùa vu lan (10/08/2016-22:09)
  • Những khuôn hình góp phần quảng bá xứ Thanh (10/08/2016-16:39)
  • Xúc cảm với trường xưa (09/08/2016-15:18)
  • Nén tâm nhang trong mùa vu lan (08/08/2016-21:47)
  • Về Nga Sơn (31/07/2016-21:03)
  • Thêm nhiều ý kiến tâm huyết cho Bảo tàng báo chí Việt Nam (31/07/2016-20:46)
  • Trở lại mái trường mang tên một nhà báo liệt sỹ (29/07/2016-7:30)
  • Lắng lòng nơi khúc ruột Miền Trung (28/07/2016-8:15)
  • 6 cổ vật thời Nguyễn được công nhận là bảo vật quốc gia (21/07/2016-11:15)