Thứ năm, ngày 28/11/2024
Email: nguoilambaothanhhoa@gmail.com
Trang chủ Tin tức - Sự kiệnĐời sống xã hộiGóc nhìn báo chíNhà báo đi và viếtNghề báoVăn hóa - Thể thao
Góc nhìn báo chí
Bình đẳng trong tham gia giao thông và câu chuyện người quê, người phố... (31/07/2017-14:23)
    (NLBTH) - Cháu gái tôi ít học nhưng thích lý luận. Lâu lâu nó lại lên thành phố mua đồ, tiện thể "ngửi mùi" văn minh đô thị như nó nói.

Xử phạt người vi phạm giao thông (hình ảnh chỉ có tính minh họa)

Lần này nó lên thành phố bằng xe máy thay cho xe buýt. Con bé kháu gái, nhưng ở quê lâu nên vẫn có nét quê, lại lôi thôi áo chống nắng, đi xe số. Thiếu nữ thời nay đi xe số phần đa ở nông thôn, nhìn đã biết.

Tôi đang lúc bận nhất thì nó điện thoại. Nghe không tiện, mà không nghe thì tội, nên bắt máy. Giọng nó hổn hển bảo: Chú ra ngay đi. Có việc gì, tôi hỏi. Thì chú cứ ra, ngay ngã tư gần cơ quan chú mà. Vì bận, tôi bảo nó cứ gọi cho vợ tôi. Không được, chỉ có chú. Lần nào về quê chú cũng khoe thành phố văn minh, công bằng lắm. Chú ra xem cái văn minh mà chú nói.

Tôi giật mình, chả lẽ con bé bị ai đó hiếp đáp điều gì. Tôi nhảy vội lên xe, ra đến nơi thấy nó mếu máo bảo là vừa bị công an bắt xe. Bắt vì lỗi gì, tôi hỏi. Cháu dính đèn đỏ. Khi cháu đến ngã tư thì đèn xanh còn vài giây, cháu đi luôn, cũng nhiều người đi, cháu không thể đi nhanh được, chưa qua ngã tư đèn đã đỏ, thế là bị dừng xe. Còn oan ức gì, chú không xin cho đâu, tôi nói. Cháu không nhờ chú xin, cháu thấy ức. Rồi nó chỉ vào dòng người đang ồn ào qua ngã tư. Dòng người ấy ngày nào tôi chả thấy, có điều ít để ý. Chừng mươi phút mà nó chỉ cho tôi biết bao người vi phạm. Những thanh niên đi xe máy đầu không đội mũ bảo hiểm rồ ga vượt đèn đỏ. Những chiếc xe buýt thản nhiên vượt đèn vàng. Chẳng thể kể hết...

Con bé bảo, chú thấy đấy, toàn người vi phạm mà có bị dừng xe đâu. Thì lực lượng cảnh sát giao thông có hạn làm sao xử lý hết được, tôi biện hộ. Nó cự lại: Chú bảo thành phố văn minh, nhưng cháu thấy vẫn thấy chưa công bằng. Có phải trông cháu quê mùa, chở cồng kềnh mà bị dừng xe. Những người kia là người phố, nên có dừng xe chắc gì đã phạt được họ, nên không dừng cho xong. Nhà quê thiệt thật, ước gì ngày nào đó cháu cũng thành người phố.

Con bé dắt xe đi, nó chẳng thèm vào nhà tôi ăn cơm như đã hẹn. Nó giận, bởi cứ mỗi lần về quê tôi lại kể ở thành phố cái gì cũng văn minh. Sự văn minh trong suy nghĩ của nó là phải đạt đến độ công bằng, không có sự phân biệt nào, kể cả khi tham gia giao thông. Cũng phải, nó có lý, tôi thấy nao buồn vì những gì mình đã khoe với nó!

Lam Vũ

 

Các tin khác:
  • Đằng sau con dấu (29/07/2017-6:18)
  • Giữ gìn hình ảnh công bộc của dân (24/07/2017-18:41)
  • Mùa khoa bảng và sự chạnh lòng (22/07/2017-15:44)
  • Cần chữa căn bệnh chủ quan (21/07/2017-7:52)
  • Lối sống và nỗi niềm ngôn ngữ (18/07/2017-9:53)
  • Trước tiên cần “thông tắc” ý thức (17/07/2017-7:40)
  • Góc khuất du lịch và vấn đề tăng trưởng (14/07/2017-8:47)
  • Đồng tiền và lòng tự trọng (11/07/2017-8:58)
  • Đơn giản thực chất (09/07/2017-20:27)
  • Sự lãng phí, hoài nghi và yêu cầu đặt ra (07/07/2017-7:53)